ông chú nhỏ của tôi
Tôi ngồi sát vào gốc cây, bên ông cụ già lực lượng ấy. Bộ quần áo bà ba đen đã bạc thếch vì dãi dầu nắng mưa sương gió của ông còn mang nguyên mùi hăng hăng của lá cỏ cây rừng tận những vùng đất hoang sơ, và mùi khói nồng lửa bếp trong chiếc thuyền con lưu động.
Đọc Truyện Mang nhiều tình khúc ngôn tình sắc, tác phẩm Ông Chú Nhỏ Của Tôi của tác giả Yêu Cơ Vô Song mở đầu về cô và anh đều có tình cảm nhưng không nói vì thân phận chú - cháu. Cho đến 1 đêm anh trở về trong tình trạng bị lửa dục đốt và nhìn thấy cô chỉ bọc quanh người một chiếc khăn *** "Cảnh Hiên."
Tôi biết đến những trang sử hào hùng của cha ông qua những câu chuyện thời hậu chiến - những câu chuyện kể về mùa ra đi không c REVIEW "Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ"
Hiện cậu bé Rémi đã hai tuổi, sau một thời gian làm quen, chú vẹt và cậu bé đã trở thành bạn tốt của nhau. (Ảnh: @marnithecockatoo và Marni the Cockatoo) Cô Grietje cho biết, ngay từ đầu, con trai nhỏ của cô đã bị thu hút bởi sinh vật có lông vũ. Nhưng vẹt đuôi dài có thể
Ông nói:.. Lúc này ông dùng gel bôi vào cu sục vài cái cho cương cứng rồi từ từ đưa vào cái lỗ nhỏ của tôi, thật khó khăn cha mới đưa cây hàng hùng dũng ấy vào đít tôi vì đây là lần đầu tiên nên lỗ tôi rất khít và chật nên tôi rất đau và rát tôi chảy nước mắt nhưng rồi cá lỗ của tôi cũng chịu cho
Leute Aus Der Umgebung Kennenlernen App. Không biết từ lúc nào, Thịnh Lâm Hàm đã bắt đầu chú ý đến người chú ưu tú kiêu ngạo như vậy, cũng không biết từ lúc nào, ánh mắt của cô đã bắt đầu để ý người đàn ông như không còn là người chú đưa cô đến công viên thả diều mỗi chiều, anh bắt đầu bận rộn công việc, nhưng dù ngày lễ ngày tết vẫn trở về, cùng người nhà đoàn tụ, nhờ vậy cô mới có thể ngắm nhìn anh ở khoảng cách lại thay đổi, anh đang không ngừng trưởng thành, dần chín chắn, thiếu niên trẻ trung giờ đã biến thành một người đàn ông che giấu nỗi lòng, hoàn toàn không nhìn ra được anh đang nghĩ Lâm Hàm bắt đầu chú ý tin tức của anh, nhìn anh không ngừng nâng đỡ từng minh tinh, không ngừng cố gắng trong công việc, nhìn anh giống như đã thật sự quên đi người cháu gái này đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, Thịnh Lâm Hàm cho là chẳng qua mình chỉ say đắm mà thôi, khoảng cách sẽ chứng minh tất cả, cũng để cho hiểu rõ tâm tình mình. Cho tới bây giờ không có bất kỳ một người nào đàn ông để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng cô như vậy, Thịnh Lâm Hàm nhất định phải ghi nhớ Lương Cảnh Hiên cả lần đến giờ đưa cơm trưa cho Lương Cảnh Hiên đều là thời gian Thịnh Lâm Hàm vui vẻ nhất, bởi vì có thể gặp được anh. Cô hy vọng trong lòng anh, cô là người đặc biệt, nhưng đây chẳng qua chỉ là hy vọng, tự nghĩ rằng chỉ liên quan đến tình thân, chứ không phải đôi tình nhân đang yêu nhau, mãi mãi cũng chỉ có thể trong những lúc không có LCH, tự cho mình quyền yêu thích Lâm Hàm ví mình giống như phi tử đợi Hoàng thượng ân sủng, luôn ở trong cung chờ đợi mỏi mòn, cô quên mất, nếu như phi tử của Hoàng thượng nhiều như vậy, làm sao hắn sẽ nhớ đến một kẻ vô danh trong cung như thương cũng chẳng qua là ánh mắt thận trọng đuổi theo anh, nhưng cho tới bây giờ không dám nhìn thẳng anh, sợ ánh mắt lưu luyến tiết lộ với anh quá nhiều, đáy lòng luôn thầm gọi tên anh, cho dù biết có phải lặp đi lặp lại cái tên này bao nhiêu lần nữa cũng sẽ không thuộc về giác thầm mến luôn là vừa đắng vừa chát, không biết lúc nào mới có thể kết trái ngọt, quang minh chính đại yêu nhau công cạnh người quản lý luôn có các dạng người đẹp, chẳng qua là nhìn mỗi một người đối với định nghĩa xinh đẹp thì Lương Cảnh Hiên vẫn cảm thấy phụ nữ có tâm hồn mới là người xinh đẹp nhất, gặp qua nhiều người độc địa, khiến cho anh đối với người đẹp không hứng từng có một người phụ nữ bởi vì muốn nổi tiếng mà qua lại với anh, thậm chí leo lên giường của anh, nếu như không phải do cuối cùng chính tai nghe được cô ta khoe khoang với bạn mình, có lẽ bản thân vẫn ngu ngốc bị lợi khi lăn lộn trong giới giải trí, bắt đầu biết luật chơi của thế giới này thế nào, con người tham lam, thật vất vả bị lợi dụng một màn, anh cũng học được cách giữ mình. Anh trai từng hỏi anh vì lý do gì mà chọn nghề này, thật ra anh cũng không biết, hẳn là muốn dùng thủ đoạn trả thù người phụ nữ đã làm tổn thương lúc vô ý bước vào, đến bây giờ cam tâm tình nguyện làm người quản lý, anh nâng đỡ rất nhiều người, cũng hủy diệt con đường của rất nhiều người.
Editor Kimiko"Cảnh Hiên, Cảnh Hiên" Thịnh Lâm Hàm không ngừng gọi như lưỡi dao sắc bén muốn đan xen vào người đàn ông của mình, nghe anh nói thuốc rất mạnh, muốn mình thế nào cũng không đủ, nghe anh nói anh rất áy náy, nghe anh nói anh rất yêumình, còn có những lời nói dâm đãng kia, một lần lại một lần yêu, trong phòng trọ đều là mùi hoan ái của hai khi Thịnh Lâm Hàm rời giường, không biết có phải do ảnh hưởng của tình cảm không mà trong phòng nhỏ trong khôngkhí đều tràn đầy mùi hương tình ái thơm Cảnh Hiên đã dọn dẹp chiến trường một lần, Thịnh Lâm Hàm tắm rửa xong trên người trần trụi, chỉ bọc quanh mình một chiếc khăn tắm, hồn nhiên không biết khăn đã tuột xuống lộ ra bầu ngực trắng nõn, ngơ ngác nhìn người đàn ông đi vào phòng ngủ hóa thành sói lần đó về sau, Lương Cảnh Hiên ra vào nhà trọ của cô giống như vào nhà mình, Thịnh Lâm Hàm không hiểu vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy, cô muốn tránh thì anh càng quấn lấy cô, có tránh cũng không tránh được. Lương Cảnh Hiên giống như không có công việc, cả ngày rảnh rỗi đi theo cô, vây quanh cô. Hoặc có thể nói là lừa cô xoay quanh. Dung túng anh vào phòng trọ của mình thật là một sai lầm, bị anh lấy trộm chìa khóa cũng nói rõ cô không hề có bất kỳ cảnh giác nào với phiền lòng nhìn người đàn ông này, không khỏi lại nghĩ đến liệt nữ* sợ tình lang dây dưa, bản thân cũng không có cách nào từ chối anh.* chỉ người con gái thà chết để bảo vệ trinh tiết hoặc chết theo chồng"Tiểu Hàm, gả cho anh." Người đàn ông sắp đạt đến cao trào cứng rắn không vận động nữa, cưỡng bách người con gái nhất định phải đồng ý lời cầu hôn của anh."không muốn." cô không thể gả cho anh. Gả cho anh, vậy thì mẹ cô thế nào? Đứa trẻ sau này ra sao? Vai vế cũng loạn hết. Trải qua mấy lần hoan ái, khiến cho Thịnh Lâm Hàm có chút tức giận, không chiếm được thỏa mãn để cho bụng dưới trống không cực kỳ khó Lâm Hàm trực tiếp nắm lấy côn th*t bùng nổ chuẩn bị cắm vào tiểu huyệt của mình, Lương Cảnh Hiên không chiếm được đáp án hài lòng nên kéo cao hai tay cô lên."Em không chịu gả cho anh, anh cũng không cho em." Giống như đứa trẻ không ăn được kẹo bắt đầu ra sức uy hiếp, dụ dỗ, phát huy bản lĩnh ăn nói của người quản lý ra sức thuyết phục cô gái nhỏ gả cho anh."Gả cho anh, ngày ngày anh sẽ thỏa mãn em.""A", tên khốn kiếp này, lại đối xử với cô như vậy."Cảnh Hiên, để em suy nghĩ một chút" Thịnh Lâm Hàm quyết định uốn cong người giải quyết, cứng rắn không được thì mềm, đầu v* nhạy cảm như tiểu hồng ma sát anh, kích thích, hấp dẫn anh, từ từ ngồi dậy, kiều mị đẩy bầu ngực mềm mại vào trong miệng anh, phát ra tiếng rên rỉ thoải mái câu dẫn anh."Tiểu Ma Nữ", với sự quyến rũ của cô mà còn có thể không nhúc nhích thì không phải là đàn ông. Lương Cảnh Hiên hung hăng rút ra rồi đâm vào tiểu huyệt sưng đỏ, hai mảnh thịt bị hung hăng giày xéo. Dưới sự dạy dỗ của Lương Cảnh Hiên, Thịnh Lâm Hàm cũng từ từ học được cách sử dụng phương pháp đối với quýt dày có móng tay nhọn, Lương Cảnh Hiên cũng vì điều này mà khuất phục cháu gái nhỏ."Cảnh Hiên, em yêu anh", không thay đổi lời nói, vẫn không thay đổi thâm tình, lại làm cho Lương Cảnh Hiên hơi bất mãn.
Chú Lương nói mình không phải con trai duy nhất lại có một em trai, cha mất sớm, không có áp lực nối dõi tông đường. Thời gian 1 năm không dài cũng không ngắn, có thể khiến cho mẹ Thịnh một lần nữa lại tiếp nhận một đoạn cảm tình, cũng để cho Thịnh Lâm Hàm chấp nhận Lương Cảnh Cảnh Hiên suy nghĩ không sai, sự có mặt của Thịnh Tịnh Hà mang đến hương vị nữ tính trong gia đình rất hòa hợp, sinh hoạt bình thường mà đơn giản, khiến cho Lương Cảnh Hiên cảm thấy được như vậy dù có bốn người cũng không nghĩ này cực kỳ đơn thuần, anh căn bản không nghĩ tới thật sự có một ngày, tình hình sinh hoạt bốn người bọn họ là tình huống thế này.”Tiểu Hàm, đem cơm hộp đến công ty cho chú đi.” Lời mẹ nói khiến Thịnh Lâm Hàm đang ôn bài đặt sách xuống, đi đến phòng bếp, lấy hộp cơm bento, xuống lầu chui vào xe ô tô.”Tiểu Hàm, cưng đã đến rồi, có thể cho bọn này mấy phần không, mọi người thấy cực kỳ ghen tỵ với anh Lương đó.”Tiểu Văn – người quản lý nhìn Thịnh Lâm Hàm đến đây tìm Lương Cảnh Hiên.”Đi đi đi, Tiểu Văn, đừng có cướp miếng ăn với tôi.” Lương Cảnh Hiên đi ra khỏi văn phòng, nhìn Thịnh Lâm Hàm 15 tuổi đã bắt đầu dậy thì đi về phía mình.”Anh Lương, cho dù chúng tôi muốn cướp cơm với anh thì cũng không thắng được anh.” Tiểu Văn cười hì hì rồi đi Cảnh Hiên không khỏi đánh giá cháu gái của mình, thật ra bọn họ chỉ kém nhau 9 tuổi, nhưng vai vế lớn hơn một chút cũng cảm giác cách biệt quá ra được kích cỡ ngực 32B, chiều cao 1m55, về sau còn có thể cao thêm, cân nặng ước chừng 40~43, hơi gầy một chút nhưng cơ bắp vẫn rất rắn chắc, trên mặt có mấy nốt rỗ xuất hiện, trước mắt không có gì khác biệt với một học sinh trung học, ngẫm lại bộ dạng chính mình hồi sơ trung, cũng đã quên mất Lâm Hàm có chút mệt mỏi vươn tay ra đưa hộp đựng cơm, Lương Cảnh Hiên vẫn đang mải mê suy nghĩ, cô đành phải lên tiếng gọi anh,“Chú nhỏ, tỉnh lại.” Đưa xong hộp đựng cơm cô cũng phải đi về này Lương Cảnh Hiên mới phản ứng kịp dường như anh lại mắc bệnh nghề nghiệp, nhìn thấy người ta đã suy xét thân thể một hồi liệu điều kiện có thích hợp vào công ty không, đúng là lý do liều lĩnh, nhờ vậy anh mới có thể nhanh chóng đứng vững chức vụ quản lý trong công Cảnh Hiên lộ ra nụ cười ôn hòa, “Tiểu Hàm đã thành người lớn rồi.” Đó là bởi vì thời gian chú ở trong nhà quá ít, cho nên mỗi một lần vừa về đến đều cảm thấy được người ta lớn rất nhanh. Thịnh Lâm Hàm thầm giải thích trong lòng.”Nhưng mà trong lòng chú, con vẫn là cô bé 9 tuổi đi sau lưng chị Tịnh Hà.” Tiếp nhận hộp đựng cơm nói lời cảm Cảnh Hiên không thể không cảm ơn chị dâu vì lo cho sức khỏe của mình mà chuẩn bị cơm, anh trai càng được hưởng phúc, mỗi ngày đều có thể ăn, còn anh chỉ có lúc ở trong nước, đi làm cố định trong công ty đến giữa trưa mới có thể ngẫu nhiên hưởng thụ cơm trưa chị dâu chuẩn bị cho mình một Lâm Hàm nhìn Lương Cảnh Hiên nhai kỹ nuốt chậm ăn xong bữa trưa, lỗ mũi anh rất cao, môi rất dày, ánh mắt luôn là cười híp mắt, trên thực tế nhìn như người vô hại thật sự không thể biết anh đang suy nghĩ có rất nhiều cách thức ứng phó khác nhau với người khác, dù là cấp trên trong công ty, đồng nghiệp, minh tinh hay dân chúng, cũng có thể làm cho bọn họ ngoan ngoãn phục tùng, lòng của cô không phải cũng bị anh lặng lẽ thuyết phục sao?Nhưng mà tình cảm này chỉ có thể một mực giấu ở đáy lòng, anh là chú trên danh nghĩa của cô, lại chênh lệch nhau 9 tuổi, khiến cho cô có chút chùn bước với đoạn tình cảm này rằng hai người là không thể.
ông chú nhỏ của tôi